Cố tập quên hay cố níu kéo những gì từng thuộc về nhau?

Tình yêu cần có thời gian để quên, và em sẽ cố quên anh thay vì phải níu kéo những gì mãi không thuộc về mình..
Tự nhủ lòng chúng mình đã chia tay. Mùa thu rơi những chiếc lá tiếc cho cuộc tình đã chóng qua, bàn tay anh đã quá xa xôi. Em có thể đưa bàn tay mà cố níu lấy yêu thương, hay sẽ cố quên anh mà gọi anh ba tiếng người yêu cũ.



Anh yêu, em nhớ những lúc bên anh, những cái nắm tay, những nụ hôn ấm áp, trăng lên em lại nhớ..Và năm tháng cũng trôi qua, con đường anh đi với em hôm nào đã trở nên lạnh lẽo. Đêm ấy cũng giống đêm nay ánh trăng chiếu rọi thật lung linh huyền ảo và mùa thu đã rơi lá, em giấu nước mắt trong tim nhìn bóng anh đã khuất xa.

Anh yêu, em vẫn sẽ mãi yêu anh, dù biết anh đã đi thật xa, em chỉ biết bước những bước chân đau, đã in hằng sâu mối tình nơi anh. Và em đã chọn chia tay anh để anh bước đi theo con đường đã chọn nhưng lòng đã chết từ ngày ấy.

Mưa sao buồn mãi và cơn sóng lại gợi lên nỗi đau của em. Anh đã như mây dạt trôi, sao em cứ mãi ôm bóng hình anh. Những cánh hoa đã cài lên mái tóc, những bức thư em cất vội trong kí ức, muốn xóa hàng ngàn tổn thương nhưng em không thể.

Giờ người đã cùng dìu bước với ai kia trong hạnh phúc, em chỉ đứng một mình, anh đã buông đôi tay em, em chỉ biết lặng câm mà chìm trong hoài ức. Em sẽ chờ anh quay lại ư? Hay em sẽ tập quên anh?

Liệu anh có thể sưởi ấm con tim đã đau rát của em không? Anh đã bỏ mặc ngày tháng đau thương, trái tim em đã vụn vỡ hàng ngàn mảnh, em vẫn cứ ngỡ người sẽ quay về nhưng chỉ là ảo tưởng trong giấc mộng hằng đêm lại ùa về từng nhịp.

Em đã từng níu kéo trong hoài ức nhưng chỉ mỗi tim em quặn thắc với mối tình này, anh đã chợt quên em mất rồi, chỉ mỗi em còn yêu anh âm thầm. Anh có buồn không khi chỉ mỗi em yêu dại khờ, em đã ước mơ quá nhiều. Em sẽ nuốt hết kỉ niệm làm hương mang đến anh mong cơn gió sẽ mang anh về lại bên em.

Anh sẽ về bên em ư? Em không muốn níu kéo những ảo tưởng về mối tình chỉ mỗi em tổn thương. Em sẽ tập quên hình bóng anh, những thói quen, những con phố kỉ niệm nơi ta từng qua, em sẽ xóa sạch và lãng quên kí ức trong tất cả. Bản tình ca ta từng nghe ở một quán cà phê quen thuộc em sẽ không nghe lại để gặm nhấm nỗi buồn chỉ riêng em, hay sẽ không ngồi đánh đàn một mình mà hoài tưởng về kỉ niệm đã qua, điều đó chỉ mỗi em tổn thương.

Nhiều lúc em đã cố níu kéo những hoài ức về tình yêu này, vì nghĩ có thể anh cũng sẽ nhớ đến em nhiều như em từng nhớ. Nhưng kết quả anh lại nhanh chóng quen với tình yêu mới, em chỉ biết yêu anh, nhớ đến gương mặt ấy, dù biết anh đã mãi xa xôi.

Em sẽ tập quên, sẽ là một cô gái khác, mạnh mẽ hơn, và sẽ giấu nước mắt trong tim, sẽ không là đêm buồn chỉ em một mình, hay cơn mưa lạnh chỉ mình em bước đi. Em sẽ quên, em sẽ không níu kéo, em sẽ không là cô gái của ngày hôm qua, bởi em hiểu cuộc sống quá ngắn và không thể sống mãi trong nỗi đau..


0 nhận xét: