Một lần được nếm nỗi đau, thì đó cũng là lẽ thường trong tình yêu...

Người bạn đã cướp anh đi. Em sẽ mạnh mẽ quên đi mối tình này,sẽ không khóc một cách ngu ngốc nữa đâu.
Anh đã chọn cô ấy, anh đã bỏ mặc tôi, anh và cô ấy giờ đang hạnh phúc lắm phải không?

Người bạn thân của tôi à, có biết là mình xem bạn là người bạn tốt nhất đời mình không, những ngày bạn đau khổ trong tình yêu mình đã luôn bên cạnh chia sẻ nỗi đau, khóc cũng bạn, lo lắng quan tâm, đùm bọc khi bạn vấp ngã. Thế mà giờ đây ai đấy lại cướp đi hạnh phúc từ chính người đã yêu thương giúp đỡ mình. Có thật quá đáng không nhỉ?



Người tôi yêu, anh đã nhàm chán tôi từ lúc nào thế, những yêu thương vun đắp bao năm trời đã thành tờ giấy trắng rồi sao anh, anh bỏ mặc em và đi theo người con gái mà chính em đã giới thiệu đó là bạn tốt nhất của em, anh có thể dễ dàng nói một câu xin lỗi mà bước đi trong hạnh phúc với người ta sao?

Và giờ đây em đang lạc lõng giữa phố đông người xa lạ lắm, em cần ai đó cho em bờ vai lúc này, cần người an ủi và những lời chúc ngủ ngon mỗi khi em đi sâu vào giấc ngủ, em cần lời động viên rằng mọi chuyện sẽ ổn, dù công việc có mệt mỏi thế nào đi chăng nữa thì khi được dạo bước cùng anh, qua những con hẻm, những hàng cây xanh, em vẫn cảm thấy ấm áp và yêu cuộc đời này.. nhưng điều đó đã quá xa xôi.

Hiện giờ anh đang hạnh phúc ở chốn nào, có biết hằng đêm em thao thức chỉ để chờ một lời nhắn từ anh, có khi nào anh hỏi thăm em có khỏe không dù chỉ một lần. Và khi hai người bước qua những con hẻm, những góc phố, những quán ăn quen thuộc nơi ta từng đến, có bao giờ anh có một khoảnh lặng suy tư mà nghĩ về em chưa, hay chỉ cười đùa mà vun đắp hạnh phúc với người ta.

Có bao giờ anh cảm thấy có lỗi hay day dứt vì em không? Có bao giờ hai người tìm đến nhà em để cầu xin em tha thứ không? Chưa một lần nào như thế, hai người nào có xem trọng em, chỉ trách bản thân đã mê muội khi thật thà tin vào một thứ tình cảm vĩ đại của tình bạn và tình yêu, điều em nhận được chỉ là cái ngoảnh mặt bước đi bỏ mặc để chốn ấy có người đang quằn quại đau thắt từng cơn, từng ngày, từng giờ khi màn đêm buông xuống.

Bước qua cuộc tình em đã học được những gì cần học, nếm trải được nhiều điều, và em cũng cảm ơn hai người vì điều đó. Anh à, em sẽ quên anh thật đấy, chỉ là đôi lúc tự bản thân em không thể kìm chế được cảm xúc, cũng như lúc này em đang rất nhớ đến anh, người yêu cũ à, em sẽ đứng lên, em sẽ không khờ dại nữa, em sẽ cho anh thấy em mạnh mẽ hơn anh nghĩ đó anh à..

Em sẽ cố gắng quên đi cuộc tình này, cả những hạnh phúc và tổn thương anh đã ban tặng em, điều đó thật khó nhưng em hứa sẽ quên anh, em sẽ không rẽ sang một hướng đi khác khi nhìn thấy anh trên đoạn đường quen thuộc, mà sẽ cố gắng cười để nói một lời chào cuối cùng, "tạm biệt người yêu cũ"...


0 nhận xét: